🥳 Ngủ Với Em Vợ Là Chuyện Quá Đơn Giản

Phòng ngủ nhỏ 15m2 phá cách với chiếc giường làm điểm nhấn. Mẫu thiết kế phòng ngủ nhỏ cho vợ chồng với diện tích 15m2. Các mẫu thiết kế phòng ngủ tiết kiệm không gian từ 16m2-20m2. Mẫu thiết kế phòng ngủ nhỏ đẹp 16m2 sử dụng nội thất gỗ sang trọng. Chuyện "ngoại tình với em vợ" là mẩu truyện có thiệt trong mái ấm gia đình tôi, dẫu biết là chuyện nhà mình cũng chẳng xinh xắn gì nhưng để cả người đời biết, tuy nhiên tôi vẫn mong mỏi một lần được kể mang đến mọi fan biết bao gồm một sự thật khó nói về chuyện tình cảm trong gia đình. Nhóm đầu tiên đến Nam Sudan sẽ xuất phát vào đêm 1/10 với 30 cán bộ, chiến sĩ thuộc Lực lượng gìn giữ hòa bình Việt Nam, trước khi các thành viên còn lại rời đi vào ngày 15/10. Đây là lần đầu tiên Việt Nam triển khai một BV dã chiến độc lập trực tiếp tham gia thực quan hệ với em vợ, những tin tức và sự kiện về quan hệ với em vợ cập nhật liên tục và mới nhất năm 2022. Các chủ để liên quan đến quan hệ với em vợ hấp dẫn và đầy đủ mang đến cho bạn đọc thông tin hữu ích và nhanh nhất Nhất là khi xa nhau rồi mới thấy ngày xưa mình nông nổi quá. Hơn nữa, thời điểm này vợ thứ hai của tôi đang mang bầu nên chuyện chăn gối cũng không được như ý muốn. Vậy là chúng tôi lại quan hệ với nhau. Chuyện chỉ có như vậy thôi mà vợ tôi làm ầm ĩ lên khi biết. Hãy cũng Bep.vn chia sẻ với bạn 50 mẫu giường tầng từ đơn giản, nhẹ nhàng tới những mẫu hiện đại, thông minh và đa năng nhé. Sau bài viết này, chúng tôi tin rằng, bạn có thể lựa chọn được một chiếc giường ưng ý cho không gian phòng ngủ nhà mình đó ạ. Nhưng vì các đại vận sẽ lại khơi động Hóa Lộc, nên con đường tình thường chóng nở chóng tàn, và cũng dễ là tình yêu đơn phương. (9) Đối với vợ chồng, cung mệnh là cung vị phúc đức của cung phu thê, Hóa Lộc ở cung mệnh là chủ về sau khi kết hôn, cách xử sự với Em ấy đang là sinh viên năm thứ 4 của một trường đại học. Em ấy học rất giỏi, nhiều tài lẻ và đẹp trai. Còn em, em đang đi làm, công việc và địa vị của em cũng rất tốt. Em đã từng có gia đình nhưng vì cuộc hôn nhân không hạnh phúc nên em đã quyết định đến một vùng đất mới để làm lại cuộc đời. Chồng em có tính tình rất kì quặc, anh ấy rất ít khi nói chuyện với em. Dù chuyện lớn hay chuyện nhỏ. đơn giản với chính hạnh phúc của mình. Thêm vào đó, có lẽ do em luôn "cố gắng chịu đựng và nén lòng xuống" để rồi nuốt nước mắt vào trong nên chồng em cũng 6gjrXgF. Cuộc tình tay ba Tôi, Minh và Hồng đều là những đứa bạn học cùng phổ thông và chơi với nhau rất thân thiết. Từ ngày học lớp 11, chúng tôi đã trở thành những người bạn thề rằng sống chết có nhau. Tôi có tình cảm với Hồng – một cô gái nhỏ nhắn nhưng rất tự tin. Và tôi biết Minh cũng có tình cảm đặc biệt với cô bạn thân ấy. Tuy nhiên, tôi có thể nhường nhịn Minh bất cứ điều gì, còn trong tình yêu thì tôi luôn xác định là “chiến đấu đến cùng” vì “30 chưa phải là Tết”.Có thể nói, cả tôi và Minh đều luôn dành cho Hồng những tình cảm chân thành nhất. Và sự tranh đấu cho tình yêu này của chúng tôi làm không ít lần khiến Hồng bối rối và khó xử. Cả hai chúng tôi đều biết Hồng khi ấy chưa xác định được rõ tình cảm của mình dành cho tôi hay Minh nhiều khi rời xa mái trường cấp 3, Minh và Hồng đều thi đỗ đại học ngay năm đầu. Chỉ còn tôi là bị trượt đại học. Và rồi tôi đã ở nhà chăm chỉ ôn tập, và năm sau tôi mới trúng tuyển trường Quân sự. Tình cảm của chúng tôi vẫn như ngày cấp 3. Nhưng vì học ở trường Quân sự, nên tôi ít được về nhà gặp Hồng và Minh hơn. Lại thêm khoảng cách giữa tôi và hai người kia quá xa nên tự bao giờ Minh đã được Hồng chấp nhận tình đau đớn khi biết tin cô bạn gái tôi thầm yêu trộm nhớ cuối cùng cũng công khai tình cảm với Minh. Nhiều lần tôi đã tự hứa với lòng mình rằng phải quên Hồng đi và nên mừng cho tình yêu của những người bạn thân của mình. Nhưng có lẽ, tôi chưa bao giờ làm được điều khi ra trường được 2 năm, Minh Và Hồng quyết định tổ chức đám cưới. Còn tôi, tôi theo nghiệp nhà binh nhưng 3 chúng tôi vẫn là những đứa bạn thân thiết. Chúng tôi giúp đỡ nhau rất nhiều trong cuộc sống và cả trong công việc. Một phút nông nổiCho đến một ngày, Minh và Hồng đến chỗ tôi chơi và thông báo Minh sắp phải đi du học Mỹ theo yêu cầu của công việc. Minh cũng nhờ cậy tôi trong 2 năm Minh đi du học, tôi ở nhà chăm sóc và giúp đỡ Hồng thật nhiều. Ngày chia tay Minh ở sân bay, cả 3 chúng tôi đều bịn rịn và mong Minh đạt kết quả tốt nhất để sớm trở về sum ngày Minh đi du học, thi thoảng cuối tuần tôi vẫn đáo qua ngôi nhà nhỏ nhắn xinh xắn của vợ chồng Minh. Do bố mẹ hai bên nhà vợ chồng Minh đều ở quê hết nên căn nhà này chỉ có mình Hồng ở. Lúc thì Hiền gọi cho tôi cuối tuần này về sửa lại đường nước hộ, lúc thì chỉ đơn giản là cô ấy hỏi tôi có rảnh không để cuối tuần về ăn một bữa cơm cùng cô cho thế, chúng tôi vẫn là những người bạn thân thiết và giữ một khoảng cách nhất định. Tôi có thể ở nhà Hồng nửa ngày để làm giúp cô việc này việc nọ nhưng chưa bao giờ tôi ở lại qua đêm. Cho đến một buổi tối cuối tuần, trời mưa như trút nước, đang ở đơn vị thực ra tôi cũng không muốn về nhà Hồng lúc này. Nhưng hôm nay là sinh nhật Hồng nên tôi không thể không về để chúc mừng cô ấy được. Vả lại, lúc chiều Minh cũng gọi điện cho tôi nhờ tôi đi mua cho vợ Minh một chiếc váy thật đẹp để mừng sinh nhật vợ một cách bất ngờ rồi. Tôi đã nhận lời, quà của Minh và của tôi đều đã có trong tay. Vì thế tôi quyết định đi đến nhà nhà, tôi thấy Hồng đang chuẩn bị cơm nước. Bữa tối hôm ấy chỉ có 2 chúng tôi. Hồng đã rất xúc động khi nhận được quà của chồng và của tôi. Nhưng khi ngồi ăn hoa quả trên ghế sofa cùng Hồng, tôi thấy Hồng buồn và tủi thân lắm. 10h đêm, tôi xin phép Hồng về lại đơn vị. Nhưng ngoài trời mưa to gió lớn nên Hồng bảo tôi đừng ngại, nếu không có việc về gấp thì có thể ngủ lại nhà Hồng đêm nay. Và rồi không hiểu sao tôi lại đồng ý ngủ lại. Sau khi tôi tắm xong thì Hồng đã sắp xếp cho tôi một phòng trên tầng 3. Hồng thì ngủ ở ngay tầng 2. Cả đêm hôm ấy, khi ngủ trong căn phòng ấm áp ấy, những kỷ niệm ngày trung học lại ùa về. Tình cảm đơn phương bao năm tôi dành cho Hồng lại ùa về. Người tôi nóng ran lên và muốn gần gũi với Hồng. Tôi chạy xuống phòng Hồng gõ cửa. Hồng mở cửa cho tôi vào và bất chợt tôi ôm hôn Hồng cuống quýt. Lúc đầu Hồng có chống đỡ nhưng bàn tay mạnh mẽ và gân guốc của tôi ôm chặt lấy Hồng, chúng tôi quấn với nhau ngay trên chiếc giường của vợ chồng Hồng. Và “chuyện ấy” cũng đã diễn sáng ngủ dậy, cả tôi và Hồng đều cảm thấy ngại ngùng. Chúng tôi không nói với nhau một lời nào. Tôi về đơn vị còn Hồng thì đi làm bình thường. Suốt cả 1 tuần sau đó, cả hai đứa vẫn không ai hỏi ai. Vì sốt ruột cho Hồng song lại ngại khi phải đối mặt, tôi vẫn phải đến nhà Hồng. Thấy Hồng nằm dài trên giường, khuôn mặt đầy vẻ ân hận mà tôi thấy day dứt quá. Tôi thật là kẻ khốn nạn và tồi tệ. Tôi vừa làm điều gì thế này? Tôi có lỗi với Minh, có lỗi với Hồng. Tại sao tôi lại có thể làm cái điều đồi bại mà chính bản thân tôi cũng không chấp nhận được. Tôi làm thế nào bây giờ? Cô là một thjên bé và thánh thjện,cô ko đẹp nkưg trog ánh mắt của cô có sức hút đến kì thơ và rất trong tuổj 17 cáj tuổj đẹp nhất của đời ngườj ấy cô ckưa 1 lần rug độg với nhữg tc đầu đờj nào. Anh một chàg traj ở tuổi 30 thàh đạt và đào rất đẹp,vẻ đẹp làm bao cô gáj phảj ngất tr0g trái tim chỉ yêu duy nhất 1người c0n phảj là la ng c0n gáj c0n gái ấy tên đẹp và sắc xảo. Cô và anh trở thành vc khôg phảj vì chỉ vì ngườg mẹ mag bệh sắp qua đời của cô. . .Chỉ vì mẹ anh mag ân hụê rất lớn đối vs gđ ngay từ lần gặp đầu tiên,áh mắt ấy nụ cười ấy làm cô biết s2 của cô đã thuộc về a. Từ ngày làm vk chưa bao gjờ nhận đc tc của cô vẫn nhẫn nhjn vẫn chờ vẫn yêu a. -Anh và e đi siêu thị mua chút đồ về nấu cho mẹ nha! -Ừk! A lạh nhạt trả lờj và đj xuốg gara lấy xe đưa cô mẹ nên a m0j đj cùg lẽ cũg là lần kuốj cùg a đc đj vs cô. -Oa! Nó thật đẹp,sau này có 1 bé c0n xinh xắn với a e sẽ mua nó cho c0n chúg ta. -Cô bỏ ngay mấy ý ngĩ đjên rồ của cô nực cười. Ns thế thôj nhưg k hjểu sao a kẽ mỉm cườj. . .Cô ấy tr0g ság quá. Một tuần sau mẹ a thứ như sụp đổ tr0g a yêu thươg nhất đã bỏ a mà dần trở nên bê ngày rượu chè và qua lạj với cũ của a côg khaj khóc rất nhjều....Nhưg cô ko trách .cô yêu a. Gần đây cô thấy tr0g ngườj khác đj khám thì bjết mình có vuj sắp có c0n vớj người mà cô yêu trở về nhà vs tâm trạg được an ủj phần nào thì trước mắt ấy!là ck cô đag cùg 1 cô gáj xjh đẹp tr0g chjh ngôj nhà của là 1 cô gáj yêu đuốj nkưg cô đã thốt lên được 1kâu -Chj bước ra khỏj nhà tôj và buôg ck tôj ra đc ckứ. BỐP......1 káj tát nkư trời gjág vào khuôn măt k tì vết của cô. Cô quay mặt buớc đj vô thức. .-anh àk!e n0j gj saj đã đáh e đấy!. .cô bứơc đi tr0g mưa Đã 6 năm kể từ ngày cô đj như nhận ra rằg a đã yêu cô từ lúc nụ cuờj thjên thần và tâm hồn tr0g ság như đjên dạj tìm cô tr0g vô cô mãj k trở về bên a nữa nay tròn 6 năm cô nhớ cô bước vào sjêu a và cô đj vs đầu tjên cũg là cuốj gjan hàg chjếc hàj bé xjh ngày ấy ko còn.....-E đã nój sẽ mua chjếc hàj ấy cho c0n gáj của chúg mà a lạj để tuột mất e ơj ba tr0g ảnh kìa mẹ. Tiếg gọj của c0n bé làm anh thức vộj vàg nhjn về phía tiếg gọj...Là là aj tkế dắt 1 đứa bé gọj cô là mẹ như đứa bé gọj mìh là chạy cố gắg chạy theo cô. Đứg trc cổg nhà cô trờj mưa tầm a vẫn cố đợj cô sau có 1 ng đàn ôg đj ra n0j vs a. .-Gjờ cô ấy là vk tôj về đj. A chợt cảm thấy khjh ngườj c0n gáj ta vẫn là vk mà đã chug sốg vs thằg ổi. Nhưg a ngj lạj còn đứa bé ấy đã gọj a là sẽ tìm ra sự maj a đến nhà cô rất thầm đj the đến trườg của bé Pi. Chjều h0m ấy a ra khỏj nhà rất đến trườg của Pj để m0g bjết đjều j đứg ở cổg trườg chờ mẹ đến tiến lạj gần. -baaa ! -sao c0n bjết ta là ba c0n? -Mẹ c0n chỉ vào ảh và pảo đấy là ba rất gjốg ngườj tr0g ảh. -Còn người đàn ôg ở cùg mẹ c0n c0n k pảj ba c0n ư? -ko! Đấy là kậu Hảj kậu ở Mỹ ms pà pảo kâu sag ở vs c0n cho vuj đấy!kâu mua nhjều kẹo cho c0n lắm. Chợt thấy sốg mũj a cay ôm nó vào lòg. .-Ba yêu c0n Cô đã đứg đấy từ bao mắt chảy dàj trên khuôn mặt trog ság ấy. -Mẹ A quay dưg cô muốn chạy pảj đôj măt vs chạy . .RẦM. . .1 chjếc xe tảj lao đến và cô ra đj như đó có tjếg gào thét gọj mẹ kũa 1 bé gáj và nỗj đau âm ỉ đjên dạj của 1 ng đàn ôg Từ ngày cô đj,a đã tự hứa vs lòg sẽ nuôj dạy Pi thật bù đắp cho đứa c0n của a và ng c0n gáj anh yêu tkươg nhất. Nhẹ nhàg đặt ảh của cô nằm xuốg trên chjếc gjườg ngày kẽ mjm cườj....VK YÊU. !! NGỦ NG0AN Mấy ngày tới bận k biết viết đc k ! 12. Khoảnh khắc - Lâu lắm mới có người sợ em đói…… Một câu nói thôi, chỉ vài từ ngữ được sắp xếp bằng bảng chữ cái của tiếng Việt mà ai cũng thông thạo thôi. Nhưng nó có thể đem tới cho tôi một cảm xúc thật mãnh liệt. Nó như chất chứa, bao hàm bao nhiêu là tủi thân, bao nhiêu là những chịu đựng và chấp nhận hoàn cảnh của H. Nó còn ẩn chứa trong đó sự khao khát, sự mong muốn mãnh liệt nhưng luôn bị giấu đi. Tôi không biết trả lời thế nào, hay là không muốn trả lời. Tôi trân trọng giây phút này, giây phút như một điểm chạm tới gì đó giữa tôi và H. Như là một sợi liên lạc giữa 2 cảm xúc giữa cả một đại dương lộn xộn những suy nghĩ và cảm giác hàng ngày hàng giờ. Tôi không còn đang đèo cô em gái người yêu đi ăn nữa, mà như đang đèo cô gái trong mơ của mình, người phụ nữ hoàn hảo của mình trên con đường mộng mơ. Hà Nội bụi bặm là thế, ồn ào là thế nhưng lúc này trở lên đẹp lung linh hơn bao giờ hết. Cảm xúc nó chi phối lớn tới khung cảnh trong mắt con người. Vẫn những con đường quen thuộc, những biển hiệu quen thuộc nhưng sao giờ nó lấp lánh và dịu dàng đến lạ. Còn đâu nhớ nhung về Nyc, lúc này hình ảnh Nyc trở lên mờ nhạt gần như biến mất. Lần đầu tiên trong suốt cả gần 5 năm trời Nyc trong lòng tôi không còn đem lại bất cứ nỗi buồn hay nuối tiếc nào. Như được đặt mình lên chiếc sopha quen thuộc , một chai đồ uống quen thuộc dưới cái mát mẻ của điều hòa sau một ngày đi làm mệt nhọc mà không cần lo nghĩ gì tới ngày mai. Như được đặt mình xuống đệm trong một không gian sạch sẽ yên tĩnh, được ngủ không cần báo thức sau khi sự mệt mỏi đã tới giới hạn. Dễ chịu – lâng lâng – thoải mái. Nếu được , xin hãy cho giây phút này là mãi mãi… Không cần hơn , chỉ cần thấu hiểu nhau Anh và em trên con đường vô tận Không vướng bận dù một chút lo lâu Tình chưa tỏ nhưng đã thật sâu Hai trái tim cùng chung một nhịp Người ta ai cũng nói tới hạnh phúc, cố gắng định nghĩa thế nào là hạnh phúc. Với mỗi người sẽ có định nghĩa khác nhau. Nhưng với tôi, cái gọi là hạnh phúc chỉ là những khoảnh khắc. Không có một hạnh phúc nào trên đời này thực sự tồn tại hay mãi mãi. Bản chất của thứ được gọi tên chỉ là tập hợp của những xúc cảm tuyệt vời nhất, vượt qua cả niềm vui, hơn tất cả vật chất trên đời, không có quyền lực nào so được. Nó là cái gì đó rất đẹp, rất huyền ảo mà người ta có thể đánh đổi tất cả mọi thứ để có được nó. Đó là cảm giác hạnh phúc vậy ! Nhưng vì nó quá đẹp nên cũng vô cùng mong manh, chỉ là những khoảnh khắc thoáng qua trong đời mỗi người. Với người này là 1 năm, người kia chỉ có 1 tháng, 1 tuần, 1 ngày. Còn tôi thì quá ít ỏi, cần tính bằng phút, bằng giây. Nếu được, hãy để tôi chết bất cứ lúc nào, nhưng bằng cách là ngừng tồn tại trong khoảnh khắc hạnh phúc nhất của đời mình ! ………… Dừng xe trước cửa một quán cơm niêu có tiếng. Tôi đưa xe cho bảo vệ, cánh tay như muối với ra sau để nắm tay H đi vào trong nhưng chỉ dám hờ hững đưa ra nửa đường. H theo tôi vào trong, tìm một bàn trống rồi ngồi xuống. Cơm ở đây rất ngon, nhất là món xá xíu . Gà nướng cũng được, em ăn gì nào ? Anh T chọn bao giờ chả chuẩn, anh chọn gì em ăn đó ! Ok ! Cho 2 xã xíu , canh chua và thêm 1 đĩa đậu sốt – tôi nói với nhân viên phục vụ. Quán này anh ăn nhiều chưa ? Cũng tương đối nhiều rồi, tiện nó gần ý chứ chưa phải là ngon nhất. Anh chỗ nào cũng biết thì phải nhờ ? Thì ngày trước không có việc gì làm chỉ có mò với đi ăn thôi. Anh có tâm hồn ăn uống hơi bị bự mà ! Ai yêu anh là sướng nhất ý, suốt ngày được lôi đi ăn toàn món lạ chả bao giờ chán. Em cũng có ny đó thôi, bắt nó đưa đi ăn. Ôi dào… đến đi uống nước còn khó như gì thì ăn uống làm sao được. Sao em không nói, bảo em cũng là con gái, em cũng muốn được yêu chiều abc Nói chán rồi anh, nói xa xả ra, còn mấy lần cãi nhau vì chuyện này cơ. Lúc nào cũng kêu anh mệt lắm, đi làm về mệt, đá bóng về mệt, đi nhậu về mệt. Có lôi được đi trừ khi là kiểu rủ cả mấy anh chị em thì mới đi. Cãi nhau xong hứa hẹn bao lần xong lại thế. Thì phải chỉnh chứ, không nghe đấm luôn. Em gấu thế còn gì ! Gấu gì đâu, mạnh mồm thế thôi. Em hơi bị yếu đuối đấy. Gớm yếu đuối gì mà quang quác cả ngày ra. Không quang quác thì để ai cũng bắt nạt được mình à ? Hoặc gọi ny ra bảo vệ, phụ nữ có bạn trai là để được che chở còn gì ? Che chờ gì đâu, em có chân có tay cần gì che chở. Quan tâm được tý là mừng lắm rồi. Tuyệt nhiên câu chuyện trong suốt bữa ăn của chúng tôi không nhắc gì tới D, không nhắc gì tới yêu đương của tôi và D. Chỉ là những câu chuyện phiếm không đầu không cuối như mọi lần khác. Nhưng hôm nay có vẻ nhiều hơn vài lần H bằng cách nào đó bày tỏ sự không hài lòng và hơi chán nản đối với Vinh. Mặc dù vậy nhưng nó không phải là cái gì đó lớn lao cả, chỉ là chuyện mà thôi. Cái cảm giác mà tôi có được chỉ là tự tôi huyễn hoặc ra cho bản thân mình, cho tâm hồn đầy sứt mẻ của mình. Cũng là chỉ tôi mới có cảm xúc như vậy. Tìm tới một quán cafe view hồ yên tĩnh đã định trước trong đầu. Tôi chọn một bàn ngoài hành lang nhìn xuống được Hồ Tây. Lại như lúc ăn, H nhờ tôi chọn thức uống hộ và im lặng ngắm hồ trong lúc chờ đợi. Tôi cũng không biết làm gì, thực tình thì tôi chỉ muốn nhìn ngắm em một cách say mê. Vẫn cảm giác như một buổi hẹn hò đầu tiên đúng nghĩa trong đời, vẫn cảm giác chuếnh choáng. Tôi lén nhìn em rồi lại nhìn hồ, sợ như bị bắt gặp, vì tôi khá ánh mắt mình lúc này hoàn toàn giống ánh mắt của 1 kẻ si tình. Và H đủ nhạy cảm để nhận ra điều đó. Mái tóc em phất phơ trong cơn gió thoảng, đôi môi chúm chím khiến bất cứ gã đàn ông nào cũng hận không được chạm môi mình lên đó. Cái sống mũi cao cao, ánh mắt thông minh đầy sức mê hoặc. Em là cái gì đó hoàn hảo hơn cả những gì tôi đã cảm nhận được về Nyc. Từ lúc này, tôi bắt đầu biết, nếu… chỉ là nếu mà thôi. Người tôi yêu, người yêu tôi là H thì quá khứ sẽ bị đánh bại. Trái tim sẽ được hàn gắn và thức tỉnh. Để lần nữa tôi sống trong sự nhiệt huyết và yêu đời của tuổi trẻ. Để có một động lực không gì cản nổi khi tiến về phía trước. Anh giận chị em lắm phải không ? Câu nói của H phá tan cảm xúc của tôi. Như một hòn đá ném xuống mặt nước phẳng lặng. Tôi biết đã tới lúc quay về hiện thực rồi. Anh không biết gọi đó là tức giận hay thế nào. Chắc 2 chị em kể với nhau hết rồi. Vâng, chị em em chả giấu nhau cái gì, anh biết mà. Vậy D nhờ em nói chuyện với anh ? Không, bà ý chỉ kể thôi, nhưng với trách nhiệm là em thì em phải tham gia chuyện này. Trách nhiệm là em ? Em đâu có trách nhiệm gì. Đây là việc cá nhân mà Không hẳn, mà anh cũng biết chị em quá rõ. Chị ấy rất ngốc, ngố và nhiều tật xấu. Nhưng vẫn là chị em, người với em quan trọng bậc nhất. Vì thế từ ngày xưa đi học em đã tự nghĩ là sau này cho tới khi chị em thực sự êm ấm thì em mới có thể yên tâm được. Em lo cho D, thế còn ai lo cho em ? – tôi cố lái câu chuyện đi, chẳng biết nữa, vẫn như là có ý quan tâm hay tán tỉnh nào đó. Em vẫn tự lo được cho mình. Còn chị em thì mong manh yếu đuối lắm. … Em biết anh tức giận, và anh vẫn còn rất hiền trong hoàn cảnh này. Phải người khác thì còn to chuyện hơn nhiều. Nhưng anh vẫn chưa hiểu hết chị D đâu. Anh cho chị ý 1 tuần, với người khác sẽ là suy nghĩ xem cần nói chuyện , giải thích và xin lỗi anh thế nào để anh tha thứ và tiếp tục. Anh cũng đang chờ đợi điều đó đúng không ? Đúng ! Nhưng thực sự chị em không có khả năng nghĩ được nhiều như vậy đâu. Chị ấy còn không biết làm gì trong trường hợp này, không suy nghĩ được gì đâu, lần thẩn luôn ý. Anh mong chờ sai người rồi. Không thể áp dụng logic hay suy nghĩ của người bình thường với chị em đâu. Anh hãy luôn nghĩ chị em rất ngốc, như 1 đứa bé ý mới đúng. Đây đâu phải việc nhỏ, em biết sự nghiêm trọng của nó mà. Không thể bảo vì D ngốc nghếch gì đó mà cứ thế anh bỏ qua được. Với lại…. Em không bảo anh bỏ qua ! – H ngắt lời tôi, lần đầu tiên. …. Em cũng không đứng về phía chị em. Thực ra em còn đứng về phía anh nhiều hơn… Tôi thấy trong mắt H có gì đó hơi rưng rưng. Ánh mắt biết cười đó vẫn sáng lên sự lanh lợi, nhưng có gì đó xúc động. Anh là người đàn ông rất tốt, em biết. Tất nhiên tật xấu cũng có, nhưng không nhiều bằng những tính tốt. Anh nhẹ nhàng, hiểu biết, cái gì cũng tính toán rất kỹ lưỡng. Lại rất biết cách chăm sóc một cô gái, không có cô gái nào không thích có người yêu như anh. ….// phải chăng ý em là em cũng muốn vậy ? Yêu chị em anh cũng đã rất dũng cảm rồi, nhất là sau thời gian vừa rồi, ít nhiều gì anh cũng đã hiểu về chị em. Biết được chị ấy không có nhiều ưu điểm mà vẫn yêu thương, chăm nom chị ấy từng chút một. Em nói với bố em trước khi anh về nhà chơi là “nếu trên đời có người yêu được và đem được hạnh phúc tới cho chị con thì chỉ có duy nhất anh T mà thôi, nên ưng hay không ưng thì đừng làm khó anh ấy. Không thì coi như số chị con khổ ”. Cảm ơn em đã nghĩ tốt về anh! Em không nghĩ mà thực tế em biết, anh không vồ vập như Vinh khi mới tán tỉnh và yêu chị em. Anh cũng không thay đổi gì sau khi đã yêu dù là 1 chút. Mà em tin là sau này cũng thế, kiểu anh là người đã từng bị tồn thương nhiều nên tính cách cũng đã trưởng thành và cố định chứ không theo hứng như tuổi bọn em. Cũng tùy thôi , nhiều lúc anh cũng điên dở lắm. Em có thể chưa biết hết về anh hay các điểm xấu của anh, nhưng những nền tảng cơ bản thì em tin anh là người đàn ông tốt Vậy là đủ. Nhưng như vậy thì liên hệ gì tới chuyện anh với D ? Có chứ sao không. Em nói toạc thẳng ra là chị em rất khó để tìm được người chấp nhận được con người thật sự của chị ấy. Lại còn lười nữa. Chỉ có anh mới đủ yêu thương để mà bỏ qua được hết những điều đó. Và em nghĩ anh phù hợp nhất với chị ấy. Mặt khác, vì anh chưa hiểu hết nên em muốn chia sẻ chuyện chị ấy đã làm. Đúng là rất ngốc, vấn đề không phải là đúng hay sai mà chị ấy không ý thức được việc làm đó sai tới mức nào và gây ảnh hưởng tới anh thế nào. Nếu nghĩ được thì chị ấy chắc chắn đã không dám làm, thuần túy chỉ vì muốn đòi 4 triệu về thôi. Em nghĩ chỉ có 4 triệu có đủ để làm thế không ? Chả lẽ hỏi 1 câu anh không cho ? Đấy, vấn đề là chỗ đó. Chị ấy vốn yếu đuối và luôn cảm thấy mình bị phụ thuộc, cần sự hỗ trợ của người khác nên nó cũng là 1 cái sự tự kỷ. Cứ cố làm những điều nghĩ là làm được mà chả nghĩ nó đúng sai. Thực sự bạn trai cũ chị D rất tệ, còn nợ cả tiền em với mấy đứa em họ không trả cơ. Chị D thì cứ áy náy mãi nên nghĩ thế nào lại đi đòi . Vậy ý em, là D không cố tình làm thế, mà suy nghĩ quá đơn giản nên nghĩ cái là làm ngay không màng hậu quả. Không phải không màng hậu quả mà chính xác ra là không nghĩ được xa tới vậy đâu. Với chị ấy, đơn giản đó là có nợ thì đòi thôi. Kiểu như anh đưa đồ chơi cho 1 đứa bé nó cho ngay vào miệng mà không cần biết có nguy hiểm gì không. … Khó mà tin có người lớn bằng từng này mà có thể ngố vậy. Nhưng đó là chị em, em hiểu. Anh cũng ít nhiều biết điều đó mà. Vậy rốt cuộc là em bảo anh nên bỏ qua hết đi phải không ? Như em nói từ đầu, em không bảo anh bỏ qua. Em chỉ là muốn anh hiểu đúng nghĩa của câu chuyện thôi. Bản chất nó ở đó còn quyết định thế nào là của anh chứ em không bảo anh làm gì hay phải làm gì cả. …. Anh hiểu rồi. Đó , chuyện quan trọng hôm nay nói xong rồi. Em muốn gặp anh vì mỗi chuyện này thôi ? Tất nhiên ! Nhưng cảm ơn anh cho em đi ăn ngon quá, giờ vẫn thèm đây ! Thèm thì đi ăn tiếp. Thôi sức đâu mà ăn, thế xong cho em về gần nhà nhá ! Không, cho em đi bộ về. Em gọi grab phát một. Thế gọi đi ! Thôi, mất công đón người ta rồi thì cho chót đi, đưa về cái. Buổi tối của tôi kết thúc như vậy. Tôi châm điếu thuốc, đứng trên tầng 3 nhà mình, suy nghĩ mơ hồ. Không phải về chuyện của D vì tôi dễ dàng quyết định được. Mà suy nghĩ về những cảm giác dành cho H. Nó quá đẹp để tôi muốn dấy bẩn nó bằng bất cứ suy nghĩ nào khác xấu xa. Nó quá xa vời , như con người muốn với tới những vì sao cách cả triệu năm ánh sáng vậy. Thế giới này thật trêu ngươi, hay có một thế lực cao siêu nào đó ngồi tạo ra những hoàn cảnh trớ trêu làm trò cười. Và chúng ta chỉ là những con rối, cho cuộc đời giật dây ?

ngủ với em vợ là chuyện quá đơn giản