☄️ Sư Huynh Trên Đời Đều Đen Tối

Sư Huynh Trên Đời Đều Đen Tối - (Chương 79) - Tác giả Hồng Trần Huyễn Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. - Sư huynh đánh thắng được Không Không thì sư huynh là tay vô địch trong đời này rồi. Ma Phong Tử gạt đi và bảo : - Hiền đệ chớ vội ngông cuồng. Ta nào hơn được Không Không. Chẳng qua nhờ lợi thế và đông người mà thắng hắn, chứ ta còn kém hơn hắn vận phần. "Sư tôn nói, sư huynh là người thích hợp nhất để chọn luyện công pháp, tâm tính huynh ấy cao thượng, cho dù Vương thất nghi kỵ gì, thế gia sắp xếp gạt bỏ thế nào, trong lòng huynh ấy đều đặt Vương Đình và bách tính lên đầu, huynh ấy trời sinh là anh hùng, tuyệt Tối 12-10 vừa qua, gần 30 phụ huynh bức xúc đến chi nhánh của Apax English - Apax Leaders thì mới hay tin cả Giám đốc vùng, quản lý trung tâm đều đã nghỉ việc. Đến tối 18-10, trung tâm Apax English - Apax Leaders đã có buổi họp online với 30 phụ huynh khiếu nại. Trăm năm trước, Vô Cực Môn vốn là điện thờ của đạo sĩ, nơi tu tiên, dựa vào các mạch nước, mạch núi trập trùng, sương mù nổi lên, núi non trùng điệp. Tuyết Nhan nhu nhu vai, suốt đêm gấp rút lên đường đã khiến nàng sức cùng lực kiệt. Quy củ của Vô Cực Môn rất đa dạng, vừa vào Vô Cực Môn, nàng chỉ có thể gọi Duẫn Ngọc là ngũ sư huynh, nhìn thấy mọi Nghe nói khi còn nhỏ hắn rất kham khổ, thế nhưng có thể làm ra nhiều món ăn như vậy. Hắn thật sự là quá giật mình. Nhưng hắn không ngờ và cũng chưa từng thấy, Ngũ Sư Huynh trong một đêm từ lãnh khốc biến thành nhu tình. Chẳng lẽ nữ nhân Tuyết Nhan này có ma lực gì sao? Sư Huynh Trên Đời Đều Đen Tối - (Chương 111) - Tác giả Hồng Trần Huyễn Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. - Huynh đệ nghĩ trên đời chỉ có năm người luận kiếm ở Hoa sơn là có võ công cao hơn đại ca. Hồng ân sư là người quang minh lỗi lạc. Đoàn Hoàng gia là hoàng đế thì không thể không nghĩ tới thân phận của mình. AlMTB. Trăm năm trước, Vô Cực Môn vốn là điện thờ của đạo sĩ, nơi tu tiên, dựa vào các mạch nước, mạch núi trập trùng, sương mù nổi lên, núi non trùng Nhan nhu nhu vai, suốt đêm gấp rút lên đường đã khiến nàng sức cùng lực củ của Vô Cực Môn rất đa dạng, vừa vào Vô Cực Môn, nàng chỉ có thể gọi Duẫn Ngọc là ngũ sư huynh, nhìn thấy mọi người đối với Duẫn Ngọc và Mộ Dung Thanh Li thị là thiên thần, đối nàng khinh thường như bùn, giống như nàng đứng ở bên cạnh hai người, ngay cả xách giày cho hai người cũng không có tư cách! !Thở dài, nhìn nơi nhà cửa cẩm lệ phồn hoa ở xa giữa đồi núi , tôi tớ vô số, nghe nói, đó là nơi ười tên đệ tử đầu tiên trên bài danh, ở Vô Cực Môn đều có một chỗ để Vô Cực Môn cấp bậc sâm nghiêm, nhớ đến thực lực của nàng ở Vô Cực Môn đứng thứ nhất đếm ngược từ dưới lên trong bài danh, trong mắt mọi người là phế nữ, hiển nhiên đãi ngộ phải khác với mọi người. Đi vào caí sân đổ nát, trong viện không thấy có một tiếng chim hót, nhưng thấy cỏ dại sinh sôi nãy nở, nhìn chiếc giường đơn sơ trước mắt , có sáu chiếc gường dành cho sáu kẻ đệ tử, không có thị nữ hầu hạ, không biết Lâm Tuyết Nhan trước kia được nuôi chiều từ bé sống như thế nào ?Quẳng cục nợ, ngồi ở mép giường, Tuyết Nhan khẽ thở đến ba ngày trước cùng Duẫn Ngọc trong rừng cây tiếp xúc thân mật, thái độ không nói một lời, nhớ đến mặt hắn đỏ ửng với tính chất lạnh lùng ngày thường của hắn không hợp nhau tí nào, toàn bộ làm cho nàng dở khóc dở cười!Ký lai chi, tắc an chi[1], trải qua mấy đêm đi đường mệt nhọc, nàng tựa vào trên tường, không hề hình tượng ngáp một cái.[1]Nguyện ý đem bọn họ dàn xếp ổn thỏa, sau đó mới yên ra nàng phải nghỉ ngơi một đêm, nếu không thì không có khí lực nhìn thấy mặt trời sáng mai?Vừa nghĩ tới đây, cửa phòng nghe tiếng “kẽo kẹt” bị người mở ra, người còn chưa gặp, tiếng đã truyền đến, thở dài không ngừng, tiếng than vãn không Nhan tà nghễ liếc mắt một cái, liền gặp năm cô gái lũ lượt đi vào phòng, người người thần sắc uể oải, tinh thần bất lực, trên mặt đầy chữ “Người thất bại”, tức khắc trong lòng Tuyết Nhan đã có một bảng danh sách, bài danh các nàng đếm từ thứ hai đếm ngược lên , thứ ba đếm ngược, thứ bốn đếm ngược, thứ năm đếm ngược, thứ sáu đếm ngược lên! Mọi người thấy Tuyết Nhan tựa bên cửa sổ, hoảng sợ, cả kinh nói “Lâm Tuyết Nhan?”“Là ta!” Tuyết Nhan ngẩng đầu, long lanh xúc thấy Lâm Tuyết Nhan mỉm cười tựa thiên sứ, trong lòng các cô gái cả kinh, không ngờ tới Lâm Tuyết Nhan ngày thường kiêu ngạo thế nhưng cũng tươi cười rực rỡ? Các nữ tử đều là võ lâm các đại môn phái thiên kim, tính tình hào hùng hơn so với quan gia quý tộc tiểu thư, suy nghĩ dồi dào hơn, thấy khuôn mặt Tuyết Nhan tươi cười chào đón khách, trong lòng xa cách cũng phai nhạt không ít.“Lão đại, ngươi đã về rồi!” Một vị cô nương mặt tròn kích động kêu một được xưng hô lão đại’ này, đầu Tuyết Nhan choáng váng, cái gì lão đại… Nàng có nghe lầm không?Lâm Tuyết Nhan ở trong này theo kính ngưỡng sao?Lâm Tuyết Nhan đã làm chuyện gì kinh thiên động địa, sao có thể làm lão đại ở trong này?Ngây người, choáng váng, gọi thế này rốt cuộc là sao vậy?Lúc này, vẻ mặt cô nương mặt tròn đầy thống khổ “Lão đại, được một ngày vắng nhà thật khó nha! Nếu ngươi không trở lại, ta chính là lão đại rồi!”Một cô nương có làn da hơi trắng cười khúc khích “Lão Nhị, ngươi là người chạy năm mươi bước cười người chạy một trăm bước’ .”Cô nương mặt tròn liếc nàng mặt trắng một cái, từ từ nói “Lão Tam, chẳng lẽ ngươi không lo lắng sao? Nếu Lâm Tuyết Nhan không trở lại, ta chính là người thứ nhất đếm ngược từ dưới lên, từ nay về sau ta chính là lão đại, mà ngươi cũng sẽ biến thành lão Nhị, địa vị của chúng ta càng ngày càng thấp, thảm hơn,thảm hơn, ngươi biết không?”“Lão Nhị,từ thứ nhất đếm ngược lên và thứ hai đếm ngược lên có cái gì khác nhau đâu? Dù sao cũng bị người khác xem thường.”“Đương nhiên là không giống rồi , tóm lại, ta không muốn làm lão đại.” Cô nương mặt tròn không ngừng oán giận , hiển nhiên đối với danh hào lão đại rất không vui, hóa ra trong lời của cô gái noí là lão đại khác với trời đất rất nhiều,không phải lão đại này mà là lão đại bị xem thường, danh từ đại nghĩa đúng là từ thứ nhất đếm ngược lên.“Lão nhị ngươi thật xấu tính, khi các sư huynh nghe nói ngươi kêu là lão Nhị, đều cười sau lưng ngươi, ngươi có biết lão Nhị là cái gì không?” Cô nương mặt váy xanh hé miệng cười khẽ.“Cái gì, cái gì, cái gì?”“Đương nhiên là cái nam nhân kia… Cái kia á! Ngươi bằng lòng làm cái nam nhân kia sao?”“Cái kia là cái gì?” Lão Nhị bỗng nhiên ngu ngu hỏi.“Cái kia chính là cái kia, không hiểu đừng hỏi.”“Hì hì ta sống lớn như vậy, còn chưa gặp cái nam nhân kia đâu! Lão Nhị ngươi thật sự là nhân tài! Là nhân vật nhân tài số hai nha!”*roseila hãy động não xem cái “lão nhị” kia chỉ ý gì nha~~*cười nham hiểm*~~khà khà!!!!Nghe vậy, Tuyết Nhan “Phốc xích” cười, không ngờ tới gặp được kẻ dở hơi trong phòng này, thật đúng là làm nàng bất mặt Tuyết Nhan vẫn mang ý cười, chỉ thấy từ phía sau nàng lấy ra một hộp thức ăn bằng gỗ rất tinh mỹ “Tốt lắm tốt lắm, lão Nhị, lão Tam, lão Tứ, lão ngũ, lão lục, đừng náo loạn nữa, ta mang đến một chút đặc sản Thần Long Cung, các ngươi có muốn nếm thử không?” Bên trong đúng là đồ ngọt mà nàng thích, ánh sáng lung linh, mùi thơm nồng, long lánh trước mắt, thật mê người. Nàng ba đời làm người, thái độ làm người đều có một bộ, nếu muốn dung nhập vào Vô Cực Môn, đầu tiên phải quan hệ tốt với những người xung quanh, lần này đến đây, nàng cũng phải làm đủ công phu!Các nữ tử nhịn không được bĩ mỹ thực dụ hoặc, lập tức vây tiến lên đây, lấy mấy khối thức ăn bỏ vào miệng, khen không nhiên món điểm tâm ngọt của Thần Long Cung là tuyệt nhất, thấy tập thể sáu người hòa thuận, không khí hòa hợp.“Lão đại, nghe nói lần này ngươi quay về Thần Long Cung, ở đại hội võ Lâm đả bại của tỷ tỷ của ngươi, có thật hay không?” bỗng nhiên Lão ngũ hưng trí bừng bừng hỏi.“Chính là may mắn mà thôi.” Tuyết Nhan thản nhiên mỉm cười.“Ngươi thật lợi hại! Lần sau bài danh của ngươi, chắc chắn sẽ không đếm ngược từ thứ nhất trở đi phải chứ?”“Ai biết được?” Tuyết Nhan mím môi cười yếu ớt, nàng cũng không muốn cùng các nàng đàm luận về vấn đề lão đại lão Nhị .“Bài danh bị đếm ngược này thật sự rất buồn bực, mỗi ngày bị người khác xem thường, nhưng là Vô Cực Môn mỹ nam vô số, cho dù trong nhà bắt ta trở về, ta sẽ luyến tiếc trở về đó!” Lão Tứ vừa ăn điểm tâm vừa trợn trắng mắt lên.“Ngươi nói đúng thế, quay về làm gì? Nơi này nhiều sư huynh vĩ đại như vậy, tìm người nào gả ới là chính sự, dù sao nữ nhân sớm hay muộn đều phải lập gia đình .” Lão lục hướng đến dự kiến trước, cầm kỳ Thư Họa mọi thứ tinh thông, ở trong đám Vô Cực Môn không tính là quá tệ, chỉ tiếc nội lực bản thân yếu kém, nàng gợi môi lên nói “Lão đại, ta muốn nói cho ngươi một tin tức tốt, ngày gần đây vô cực chưởng môn muốn chúng ta học vài bộ pháp mới, đồng ý cho các sư huynh đặc biệt chỉ dạy chúng ta, làm quan ăn lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật, mùa xuân của ngươi sắp đến rồi!”Tuyết Nhan trừng mắt nhìn, cũng không rõ ý tứ của nàng, liền nghe lão Tứ nói “Tuy nói như thế, cũng phải xem người ta có nguyện ý hay không, hôm nay ta giúp thất sư huynh quét sân một ngày, ai ngờ ngay cả bóng dáng hắn cũng không thấy, cuối cùng còn bị các nữ đệ tử hâm mộ thất sư huynh đá bay trở về.”“Ngươi ngốc a! Tìm sư huynh nào không tìm, không nên tìm mười sư huynh đứng đầu bài danh.”“Ai! Mười sư huynh sư tỷ đứng đầu bài danh của Vô Cực Môn , mỗi người đều có một đám người hâm mộ cuồng nhiệt!”“Ừ, lần sau ta sẽ tìm người khác cho khỏe.”Bỗng nhiên, lão lục vỗ vỗ vai Tuyết Nhan, thở dài một tiếng nói “Lão đại, ta vốn muốn cho ngươi tiếp cận tam sư huynh, xem ra vẫn không thể thực hiện được .”“Không sao cả, tam sư huynh không được, còn có tứ sư huynh, ngũ sư huynh, lục sư huynh, thất sư huynh… Tóm lại tổ yến sẽ có , cá vây sẽ có , chúng ta sáu người không ngừng cố gắng, sớm hay muộn có thể tìm vị hôn phu tốt nhất thiên hạ vô song !”Tuyết Nhan nghe những lời đó, sắc mặt giật mình, hóa ra ý vị trong lời nói của mấy cô gái hồi nãy là, tiến vào Vô Cực Môn chỉ vì câu một con rùa để cúng, nói lý ra thì “Võ công tốt, không bằng gả tốt!” Thậm chí an ủi mình nói ” Yến tước an tri hồng hộc chi chí tai[2]?” Có thể nói là mơ tưởng xa xôi , ngay cả nàng đều phải thay các nàng cảm thấy xấu hổ ! [2]Chim yến tước sao có thể mơ tưởng đến thiên một hơi thật sâu, Tuyết Nhan nhìn trước mặt mấy gương mặt ngây thơ khờ khạo, thấy chính mình không thể giống mấy người bọn họ !Thấy Tuyết Nhan không nói một lời, lão Nhị nghĩ đến thâm tâm nàng chịu đả kích, liền nói tốt an ủi nàng “Lão đại, ngươi đừng khổ sở, ngươi xinh đẹp như vậy, Thiên Lý Mã chắc chắn gặp được Bá Nhạc, ngày sau sư huynh sẽ thích ngươi, hiện tại là quan trọng nhất, phải tìm sư huynh nào trước tiên!”Các nữ tử đều gật đầu, đã mất nhiều ngày tìm chỗ tốt, các nàng đã tiêu hao mất gần nữa cân khi suy tư thật lâu , rốt cuộc Tuyết Nhan cũng quyết định nơi đi “Ta hỏi các ngươi… Nhị sư huynh, ở nơi của Phượng U Trần có cần người hỗ trợ hay không?”Đã nhiều ngày, Duẫn Ngọc ở chung với chính mình, vẻ mặt né tránh, giống như muốn chạy trốn, có lẽ sẽ không muốn chào đón nàng đi tìm hắn, mà nếu đi chỗ của tam sư huynh Mộ Dung Thanh Li thì càng không thể đi, nếu dây dưa với tam sư huynh này tội danh sẽ càng vang nàng nghe nói nhị sư huynh Phượng U Trần luyện chế đan dược, có lẽ y thuật cũng không tệ, vì thế, trong đầu có ý niệm muốn đi bàn luận học ngờ lão Nhị nghe được việc này, ngón tay vuốt cằm, phát ra một tiếng than sợ hãi “Cái gì? Ngươi muốn theo đuổi nhị sư huynh, trời ạ! Trời ạ!”“Lão đại, ngươi thật sự là một phu nhân lợi hại ! ở chỗ Tam sư huynh đã là lũ chiến lũ bại, khi bại khi thắng, không ngờ tới… Tinh thần của ngươi sinh lực đến cỡ đó .”“Nhưng mà ngươi cố tình coi trọng là nhị sư huynh, nhị sư huynh so với tam sư huynh còn gian nan hơn! Ngươi thật sự là biết rõ núi có hổ, trời hướng núi hổ mà đi.”Các nữ tử thất chủy bát thiệt[3], càng nói càng thái quá, ánh sáng ấm áp xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào mặt Tuyết Nhan , giờ phút này, vẻ mặt nàng đầy hắc tuyến, nhẹ nhàng nâng tay, ngón tay như Ngọc, thon dài mà xinh đẹp, nhưng chỉ thấy ngân quang chợt lóe, đồng thời năm chỉ ngân châm từ trong lòng bàn tay nàng bay ra, hiện lên lưu tinh quang mang, chỉ một cái chớp mắt, trong phòng liền im lặng xuống.[3]ý chỉ những bí mật nhiều người biết đến, nhưng cũng ám chỉ những người nhiều chuyện, lắm thấy năm căn ngân châm không tà châm trên huyệt ngủ của năm người .Ghé mắt chăm chú nhìn mọi người nằm té trên mặt đất, Tuyết Nhan miễn cưỡng nằm ở trên giường, gợi môi lên nói “Rốt cuộc cũng yên tĩnh rồi !” Tác giả Hồng Trần Huyễn Định dạng Sách PDFSố trang 922 Lượt xem/nghe 28 Lượt đọc 18Lượt tải 7 Kích thước MB Tạo lúc Tue, 08/11/2022 1603 Thể loại TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời... * Họ và tên của bạn * Ngày tháng năm sinh Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras Pitago Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Sư Huynh Trên Đời Đều Đen Tối PDF của tác giả Hồng Trần Huyễn nếu chưa có điều kiện. Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy. Cám ơn sự hỗ trợ, động viên để duy trì và phát triển website. Mọi đóng góp xin gửi vềNgười nhận Hoàng Nhật MinhSố tài khoản 103873878411Ngân hàng VietinBank Bài Trước Đó Bài Tiếp Theo CÓ THỂ BẠN CŨNG THÍCH Thiên Văn Tang Thượng Thiên Vũ 1 - Ma Vân Thư Viện Bộ Phi Yên Thiên Vũ 2 - Long Ngự Tứ Cực Bộ Phi Yên Thiên Vũ 3 - Mị Nguyệt Bộ Phi Yên Thiên Vương Triệt Dạ Lưu Hương Thiên Ý Mạc Trung Chi Thủy Thiếp Định Chàng Rồi Quyết Chẳng Buông Cố Liễu Chi Admin Tue, 08/11/2022 1603 28 KHOA HỌC TÂM LINH 1000 Từ Làm Thay Đổi Thế Giới Cần Tĩnh Tâm Mới Có Thể Dung Nạp Được Trí Tuệ Muốn Hạnh Phúc Không Gì Bằng Biết Đủ Lòng Hiếu Thuận Của Người Xưa Vì Sao Lại Nói “Khó Nhất Là Tu Tại Gia”? Đừng Giáo Dục Và Yêu Thương Sai Cách Cộng Hưởng Schumann Phần 1. Tần Số Rung Động Của Trái Đất Đang Tăng Cộng Hưởng Schumann Phần 2. Các Triệu Chứng Cụ Thể Và Cách Khắc Phục NHẠC CHỮA LÀNH Đàn Hạc Và Sáo Giáng Sinh - Christmas Harp And Flutes Bruce Kurnow Những Bài Cover Hay Nhất - The Best Cover Songs Ever Gnus Cello The London Cello Sound - Latin Cello Paul Watkins 2Cellos 2Cellos In2Ition 2Cellos Celloverse 2Cellos Discover 2Cellos Score 2Cellos Let There Be Cello 2Cellos Âm Thanh Của Cello - The Sound Of Cello Liu Dahai Thời Đại Hoàng Kim - Golden Age Nathalie Manser Đang Cập Nhật Top views Theo Ngày Theo Tuần Theo Tháng 4 - Con Mèo Tự Dưng Biết Nói Claude Roy3 - Ăn Dặm Không Phải Là Cuộc Chiến Hachun Lynnet3 - Bắt Sóng Cảm Xúc Ori Brafman3 - Bí Mật Bị Thời Gian Vùi Lấp Đồng Hoa3 - Chiếc Bật Lửa Và Váy Công Chúa Twentine3 - Cuộc Thám Hiểm Vào Lòng Đất Jules Verne3 - Gò Công - Xưa Và Nay Huỳnh Minh 18 - Mindset - Tâm Lý Học Thành Công Carol S. Dweck15 - Ăn Dặm Không Phải Là Cuộc Chiến Hachun Lynnet15 - Đứa Trẻ Hư Tử Kim Trần13 - Mặt Trăng Và Đồng Sáu Xu William Somerset Maugham12 - Ếch Mạc Ngôn10 - 101 Bước Vẽ Chì Căn Bản Trong Hội Họa Robert Capitolo9 - Cách Ta Nghĩ John Dewey 514 - Đứa Trẻ Hư Tử Kim Trần185 - Mindset - Tâm Lý Học Thành Công Carol S. Dweck115 - Ếch Mạc Ngôn104 - Chiến Tranh Không Có Một Khuôn Mặt Phụ Nữ Svetlana Alexievich99 - Ăn Dặm Không Phải Là Cuộc Chiến Hachun Lynnet91 - Mặt Trăng Và Đồng Sáu Xu William Somerset Maugham87 - Cái Tôi Và Cái Nó Sigmund Freud SÁCH NÓI - AUDIO BOOKS 082559Tướng Mệnh Khảo Luận Vũ Tài Lục 043000Nghệ Thuật Bài Trí Của Người Nhật Marle Kondo 070739Những Chuyện Luân Hồi Hiện Đại Thích Tâm Quang 050414Lịch Sử Thông Thiên Học - Tập 2 H. S. Olcott 015537Phép Xuất Hồn Đỗ Thuần Hậu 054859Quy Luật Tâm Thức Neverland 021934Bốn Thỏa Ước Don Miguel Ruiz Tầng mây cao vạn dặm, một bên vô con Hắc Ưng vỗ cánh từ giữa mây gào thét bay xuống, trực tiếp bay về phía vườn hoa sau hoa nhìn như đơn giản, nhưng dựng 36 loại trận pháp, người bình thường tuyệt không thể tùy ý xông lúc một tòa lầu các nguy nga đứng sừng sững, nơi này chính là phủ trạch của Duẫn Ngọc, mà thư phòng của hắn nằm ở lầu hai, ai có thể nghĩ tới tổng bộ Thiên Cơ Các tiếng tăm lừng lẫy trong giang hồ, sẽ núp ở một không gian mật thất tầm này, hai nam tử trẻ tuổi ngồi ở thư phòng, trước bàn chất đầy hồ sơ, hai người tựa như bí nghị chuyện gì thấy dung nhan hai người tuấn mỹ, có thể so với Chi Lan ngọc thụ.đây là một lời khen người ưu túCon mắt của một người như nước thu, rõ ràng dập dờn bồng bềnh, một người tuấn mỹ vô trù, ý lạnh át lát, một con Hắc Ưng từ bên ngoài đến, ở bên trong phòng lướt đi một vòng, chậm rãi rơi xuống trước giá sắt tinh mỹ, tinh thần phấn chấn nhìn chủ nhân trước chủ nhân hình như tâm sự nặng nề, Hắc Ưng vô cùng ân cần rơi trên bả vai của hắn, dùng nhỏ đầu đen bóng cọ xát gò má Duẫn Ngọc, khứu giác của nó vô cùng bén nhạy, thắng được con chó của vương phủ, đột nhiên, đánh hơi được một hương nhàn nhạt, dường như là hương thơm trên người nữ nhân , vả lại còn lưu lại mấy nhiều ngày, liền kêu lên hai tiếng không Ngọc cũng không để ýt, từ trên vuốt xinh xắn của nó lấy ra ống trúc, từ trong lấy ra một tờ giấy, thoáng nhìn qua, ánh mắt tức khoát toát ra nhàn nhạt thất giấy trong tay đã vo thành một cục, buông ra, hoàn toàn bị nội lực biến thành bột trắng xóa. Mộ Dung Thanh li ưu nhã uống một ngụm trà, mắt phượng hơi đổi, nhìn về phía Duẫn Ngọc, lạnh nhạt nói "Thế nào? Gặp chuyện gì không vui hả ?"Lông mày kiếm của Duẫn Ngọc nhíu chặt, không nói một Dung Thanh li lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng băng sơn mặt ủ mày chau, bên mép nhướn lên một chút làm điên đảo chúng sinh , ngừng mỉm cười một chút nói "Chẳng lẽ chuyện rất khó giải quyết?"Vẻ mặt Duẫn Ngọc có một chút hoảng hốt, một hồi lâu, gật đầu một Dung Thanh li lạnh nhạt nói "Cần ta giúp một tay sao?"Nói cật, hắn khẽ cười một tiếng, dĩ nhiên chỉ là cười giỡn mà thôi, hắn biết đường đường là Các chủ Thiên Cơ Các , chưa bao giờ cần mượn tay người khác với người có thể đoán được, trên mặt xinh đẹp Duẫn Ngọc có vẻ nghiêm túc, ánh mắt nghiêm túc nhìn về Mộ Dung Thanh li, nói "Ngươi nói không sai, dù sao ở kinh thành có danh xưng tiểu Mạnh, giao hữu rộng khắp, bản lĩnh thông trời, ta muốn hỏi ngươi, rốt cuộc có thể tìm đại phu tốt nhất trên thế gian ở nơi nào?""Ngươi bị bệnh?" Mộ Dung Thanh li nhíu mày, ghé mắt nhìn hắn, ánh mắt trong suốt."Ta không có bệnh." Duẫn Ngọc lạnh lùng đáp."Không có bệnh là tốt rồi." Mộ Dung Thanh li nhếch miệng lên, mang theo nụ cười hài Ngọc mở miệng, thật là không kém hơn câm, cây vạn tuế ra hoa, trăm năm khó gặp một lần, sau khi cười xong, Mộ Dung Thanh li thu hồi nụ cười nhẹ nhàng, lại lười biếng dựa vào ghế như cũ, ngón tay như ngọc thon dài đè dưới cằm, nghiêm túc suy là. . . . . . đại phu tốt nhất sao?Để tay ở trên bàn, nhẹ nhàng gõ một cái, ánh mắt Mộ Dung Thanh li trở nên hoảng hốt!Khi trước mắt hắn giống như xuất hiện một cô gái thanh lệ mà ngạo khí, lông mày rậm cong cong , má đào mắt hạnh, mũi xinh xắn, cánh môi nhuận đỏ , mặc dù không phải là Mỹ Lệ tuyệt đỉnh, nhưng cũng làm người ta không dứt ánh mắt ra được, chỉ là hắn không có nghĩ đến, thời gian qua đi mười năm, hắn như cũ có thể nhớ lại hình dạng của nàng rõ ràng, người đó vốn nên trở thành đại tẩu của hắn, cô gái xinh đẹp y thuật vô song, nhưng cuối cùng vẫn hồng nhan bạc mệnh, anh niên mất sớm, mà nàng chính là quán chủ đệ nhất thiên hạ y quán—— Tuyết Nhan? Lâm Tuyết Nhan?Chợt, Mộ Dung Thanh Li hắn nheo lại lẽ cô gái gọi là Tuyết Nhan cũng tinh thông toàn bộ y thuật sao? Tên của hai người chỉ kém một chữ, đây cũng là một trùng hợp mà thôi?Chỉ là nếu nói là đương kim y thuật đệ nhất thiên hạ, bạch đại phu ở thị trấn Thần Long phải làm chi mà không thẹn, dù sao ngay cả Hoàng đế cũng kính nể y thuật ko sau khi hắn đã biết y thuật của Lâm Tuyết nhan, cảm thấy càng không thể tưởng tượng nổi, chỉ một cô gái ko hiểu một hạt đậu khấu là gì? Lại tự dối xưng là bệnh lâu thành y, cố tình có thể đến đó trừ bệnh, nhưng càng làm hắn kinh ngạc chính là, nàng có thể làm bạch đại phu đệ nhất thiên hạ y quán cúi đầu xưng thần, ba quỳ chín lạy, bái nàng vi sư, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi."Đúng rồi, ta nhớ ra rồi." Một hồi lâu, Mộ Dung Thanh li chợt vỗ tay cười một tiếng."Là ai ?" Nghe vậy, Duẫn Ngọc nâng gương mặt lãnh mị lên."Người này xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt." Mộ Dung Thanh li gỡ gút thắt , một đôi mắt cười như không cười nhìn hắn."Người phương nào?" ánh mắt Duẫn Ngọc lạnh lẽo, hiển nhiên đối với thái độ của hắn bất mãn."Phượng U Trần." Mộ Dung Thanh li không nói thêm lời, một tiếng "Pằng" mở rộng cây quạt."Là hắn?" Nhị Sư Huynh? Phượng U Trần? vẻ mặt Duẫn Ngọc hơi dừng tư chốc lát, cảm thấy hắn nói có lý, dù sao, Phượng U Trần không hỗ là có danh hiệu là đệ nhất đương kim đan dược, lời đồn đãi hắn có một đôi tay mát lạnh, nếu chỉ là dược liệu vô cùng bình thường, trải qua sau bao nhiêu lần do hắn luyện chế, dược hiệu cũng có thể gia tăng gấp mười lần thậm chí còn gấp trăm lần, nếu là ngày sau tìm hiểu được phương thuốc của mai lan hương, trải qua sự luyện chế của Phượng U Trần , có lẽ có thể hoàn toàn loại trừ hoặc ức chế độc tính mai lan hương!Dĩ nhiên, tìm người loại trừ độc mai lan hương của Tuyết Nhan, là do tâm tư của hắn mà do rất đơn giản, đó chính là hắn không muốn nàng cùng nam tử khác chung thị một thê, nghĩ đến ngày sau nàng ở phía dưới nam tử khác trằn trọc thừa hoan, giống như khi trên đầu quả tim của hắn ghim một cây gai sắc, làm một người mạnh mẽ , nam tử bình thường, tuyệt không nguyện ý thấy loại chuyện như vậy xảy ra, đúng, hắn thích nàng, nếu loại độc chất này có thể chữa trị tốt, hắn tình nguyện cùng với nàng đầu bạc đến cả đời, đến già không thay đổi nửa tháng trước kia, có lẽ hắn vẫn chưa nghĩ đến muốn kết hôn rốt cuộc là lúc nào thì, quan hệ của hai người xảy ra biến hóa về chất?Hai ngày trước, trước một khắc Duẫn Ngọc đang hôn mê , nhớ mình rõ ràng ôm lấy hai chân của Tuyết nhan , mà áo nàng không ngay ngắn, lộ ra lồng ngực trắng tuyết như chim bồ câu , mang trên vẻ mặt hấp dẫn mê người , làm hắn chưa tỉnh hồn lại, rồi sau đó, đầu hắn đau muốn nứt, thân thể không bị khống chế ngã về phía trước, sau đó đụng tiến vào hoàn toàn trong cơ thể nàng, thậm chí hắn có thể cảm thấy rõ ràng cái loại xx đó đưa hết sức , chặt chẽ bao vây lấy hắn, làm hắn không muốn thả ra ngoài, cái loại xúc cảm đó thật tuyệt diệu , gần như sắp muốn tánh mạng của gái ở Xuất Vân Quốc , đối với trinh tiết quan trọng giống như là sinh mạng, làm nàng người đàn ông đầu tiên, hắn nguyện ý thủ hộ nàng cả là khiến cho hắn cảm thấy nghi ngờ . . . . . Vì sao trước khi nàng rời đi,lại muốn thanh trừ lạc hồng trên giường?Nếu không phải hắn đang đợi ở Thiên Cơ Các thật lâu, thấy được vết máu lúc họ đang dọn dẹp, nếu không chắc chắn đêm đó cho rằng chỉ là một mộng xuân!Vì thử dò xét thái độ của nàng, hôm qua, hắn lấy ra thư của Phương Ngọc đưa cho nàng, không đoán được vẻ mặt nàng như không có chuyện gì xảy ra, thậm chí phủ nhận chuyện cùng hắn xảy ra quan hệ. Cố đè xuống tức giận trong lòng, hắn hôn nàng, biểu minh tình yêu của mình đối với trong mắt của nàng cũng không có bài xích, điều này làm trong lòng hắn hơi có cảm giác tịch vậy, đưa cho nàng nhìn phong thư thứ hai , đó là nửa năm trước Phương Ngọc đưa cho hắn mật hàm, phía trên nhắc tới nếu hắn muốn lấy nàng làm thê, trở thành chồng của nàng, đồng thời nói nếu Tuyết Nhan cùng nam tử kết hợp vào lúc đó, độc của mai lan hương sẽ phát tác trước thời hạn, muốn hắn phái người che chở Tuyết Nhan,trước lúc mười tám tuổi , tuyệt không cho người nào làm bẩn sự trong sạch của đó, hắn cũng không nguyện cưới Tuyết Nhan làm vợ, sau lần đó Phương Ngọc Dung cũng đi tuyển một phu khác , mật hàm này hôm nay cũng coi như một tờ giấy để Phương Ngọc biết nam tử đoạt sự trong sạch của nàng, đúng là mình, không biết sẽ cảm thấy như thế nào?Nếu hắn báo tất cả sự việc cho Tuyết Nhan, hiển nhiên sẽ nguyện ý chịu trách nhiệm, nhưng vì sao đến nay nàng còn chưa tới tìm hắn? Chẳng lẽ nàng không muốn đối mặt hắn? Trốn tránh hắn? Nếu là như vậy, tâm tư cô gái này thật sự làm hắn không hiểu không nhịn được nhìn về phía Mộ Dung Thanh Li, ánh mắt lạnh lẽo, thầm nghĩ chẳng lẽ trong lòng nàng còn chứa Mộ Dung Thanh Li? Đối với hắn nhớ mãi không quên?Mộ Dung Thanh li thấy Duẫn Ngọc nhìn hắn, tựa như nhìn tình địch với nhau, trong mắt tức khắc thoáng qua một tia sáng tà mị, lười biếng cười nói "Nếu ngươi đi đến chỗ Nhị Sư Huynh Phượng U Trần, đừng quên nhìn vài người quen, mấy ngày trước nàng làm cho người ta ở đan trạch xem kịch nữ nhân trần chuồng , thậm chí còn khiến Tây Môn nhã kinh ngạc, rất có bản lãnh đấy."Trong tâm Duẫn Ngọc cũng không hứng thú, thuận miệng vừa hỏi "Là ai ?"Mộ Dung Thanh Li cười khẽ, mị thái mọc lan tràn quanh nhà "Đương nhiên chính là muội muội ngươi , Lâm Tuyết nhan."Nghe vậy, Duẫn Ngọc ngẩn ra, một hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại, không ngờ. . . . . . Nàng thế nhưng đi đan các, hắn vốn tưởng rằng Vô Cực Chưởng môn hạ lệnh cho bọn đệ tử không có đủ năng lực đi kiếm sư huynh, tất nhiên Lâm Tuyết Nhan sẽ đi quấn Mộ Dung Thanh Li, không ngờ hắn rốt cuộc lại nghĩ lầm rồi!Chỉ là, như thế cũng tốt, tâm Duẫn Ngọc mơ hồ lại có chút mừng Tuyết Nhan muốn ở trong đan các của Nhị Sư Huynh , như vậy hắn phải đi tìm Nhị Sư Huynh, xin hắn chăm sóc nhiều hơn đối với Tuyết Nhan, như thế cũng một công đôi việc!

sư huynh trên đời đều đen tối